Nói không được, không nói cũng xong, yêu đơn phương khiến người ta mệt mỏi không thôi. Mặc dù biết rằng việc làm ấy thật sự ngốc nghếch và lãng phí thời gian, nhưng đôi khi nó là cơ hội tốt để chúng ta trưởng thành hơn.
Cũng như mọi ngày, em thức dậy, nhanh tay lấy chiếc điện thoại và mở thật nhanh trang cá nhân của anh. Nụ cười và ánh mắt ấy thật đẹp biết bao, thế nhưng đáng tiếc là nó không dành cho em mà dành cho cô gái khác. Đã bao lần em bắt gặp anh với khuôn mặt rạng rỡ, thế nhưng mỗi khi chạm mắt nhau, anh lại “ném” về phía em cái nhìn sao mà lạnh lùng quá!
Đôi khi em tự hỏi, tại sao giữa rất nhiều người em lại chọn anh để rồi thầm thương trộn nhớ. Chẳng mong kề cận, niềm hạnh phúc của em đơn giản chỉ là nhìn thấy anh khỏe mạnh và nở nụ cười an nhiên.
Yêu đơn phương một người, chẳng thể nói ra, vô thức cười theo nụ cười của anh, thế nhưng đôi khi em lại quên mất bản thân mình cũng là con gái, xứng đáng được trân trọng và yêu thương. Và em cũng quên mất tấm chân tình của những chàng trai xung quanh, mà chỉ mãi miết nhìn theo hình bóng chẳng thuộc về em.
Em cũng ích kỷ lắm, thấy anh vui vẻ bên người ta, em lại mong chuyện tình ấy tan vỡ để biết đâu mình lại có cơ hội bước vào tim anh. Thế nhưng, khi thực sự thấy anh đau khổ, trái tim em dường như đau gấp bội phần.
Đôi khi em cũng muốn “từ bỏ anh”, thế nhưng khi nhìn thấy nụ cười ấy trái tim em lại trật nhịp khi nào không hay. Nếu can đảm bày tỏ tình cảm của mình, em sợ chúng ta đến là bạn cũng không thể, nên đành ôm vào lòng nỗi tương tư nặng trĩu.
Người ta nói rằng, yêu đơn phương cũng giống như việc bạn đang cố đưa tay ra buộc gió, nhưng gió của trời nào ai giữ nổi. Cuối cùng gió cũng bay đi, để lại vết đau tê tái mãi ngày sau. Và có lẽ, trường hợp này rất đúng với em.
Chắc hẳn nhiều người cũng như em, từng trải qua cảm giác “say nắng” để rồi thương thầm một ai đó. Thích người ta lắm rồi nhưng dám nói ra, giữ trong lòng thì đau nhưng sợ đôi khi nói ra rồi lại mang đến cho mình thêm sự tuyệt vọng. Thế nên, nhiều người bảo rằng, yêu đơn phương là thứ tình cảm lắm đắng cay: Muốn người ta nhìn thấu tấm chân tình của mình nhưng lại sợ mất đi những gì đang có.
Bản thân em biết rằng, trong “chuyện tình” này chính em là người bắt đầu và cũng là người tự kết thúc. Cầm lên được thì đặt xuống được. Yêu đơn phương đau khổ, tuyệt vọng là thế đấy nhưng đôi khi cũng chính nó mang lại cho mình nhiều bài học và “trái ngọt” đầy bất ngờ. Khi trải qua những “mối tình” ấy, khiến em mạnh mẽ và trưởng thành hơn, có động lực để bước về phía trước và tiếp tục kiếm tìm một nửa của riêng mình.
Còn bạn, có ý kiến gì trước những suy nghĩ về yêu đơn phương như trên thì cùng bình luận nhé!
Nguồn: Tổng hợp