Cuối 2020, Rohan Aggarwal được nhận vào thử việc tại Bệnh viện Holy Family, Ấn Độ. Khi hệ thống chăm sóc sức khỏe tại quốc gia này đang đứng trước tình trạng quá tải do làn sóng Covid lần thứ 2, vị bác sĩ 26 tuổi thường xuyên phải đưa ra quyết định sự sống, cái chết của bệnh nhân trong ca làm việc kéo dài 27 giờ của mình, theo Reuters.
Tại Bệnh viện Holy Family, từ bệnh nhân, người nhà bệnh nhân cho đến nhân viên y tế đều biết rằng bệnh viện không còn đủ giường, oxy hay máy thở để đảm bảo cơ hội sống sót cho toàn bộ người bệnh.
“Lẽ ra ai được cứu, ai không được cứu sẽ do chúa quyết định. Chúng tôi không được chỉ định để làm điều đó. Chúng tôi cũng chỉ là con người. Thế nhưng, tại thời điểm này, những người thầy thuốc buộc phải làm như vậy”, Aggarwal nói.
Ca làm việc kéo dài 27 giờ
Trong suốt ca trực như cuộc đua marathon, bác sĩ Aggarwal nói rằng anh lo sợ nếu mình bị nhiễm bệnh. Anh biết rằng ngay cả ở chính bệnh viện này cũng không có giường cho mình.
Khi các chuyên gia y tế được tiêm vaccine hồi tháng 1, vị bác sĩ trẻ vẫn chưa được tiêm vì bị ốm. Đến tháng 2, anh nghĩ rằng tình hình đã bớt căng thẳng. Thế nhưng, mọi chuyện càng trở nên tồi tệ.
Những ngày này tại khoa cấp cứu của bệnh viện, Aggarwal bắt đầu ca trực vào khoảng 9 giờ sáng. Lúc này, bệnh nhân và người nhà chen chúc nhau trong phòng bệnh.
Hàng trăm người không có gì bảo vệ ngoài chiếc khẩu trang vải đơn giản. Thậm chí, các bác sĩ, y tá cũng không được trang bị đầy đủ đồ bảo hộ. Các xe đẩy sát đến mức bệnh nhân có thể chạm vào nhau.
Một người đàn ông còn nằm ở khu vực mà xung quanh là thùng rác y tế. Một người thân của ông đang kéo theo bình oxy mới khi bình cũ sắp hết.
Bác sĩ Aggarwal cùng một đồng nghiệp lâu năm hơn chịu trách nhiệm điều trị cho 65 bệnh nhân. Điều đó có nghĩa là anh có tối đa 3-4 phút để thăm khám cho mỗi người trước khi có bất cứ trường hợp khẩn cấp nào xảy ra.
Vừa đi khám được vài phút anh nhận được cuộc gọi khẩn cấp. Vị bác sĩ trẻ vội chạy xuống cầu thang, đến phòng 323, nơi một người đàn ông lớn tuổi, không còn tỉnh táo.
“Tình hình ông ấy đang xấu đi”, anh giải thích cho người con trai.
Người con ngồi ôm đầu trong phòng chăm sóc đặc biệt. Đây là một trong những bệnh nhân may mắn. Ông được nhận vào khoa Covid-19, không giống như những người khác phải cầu xin để được vào đây.
Bên ngoài phòng cấp cứu, một nhân viên bảo vệ luôn phải túc trực để đảm bảo người nhà bệnh nhân không dùng vũ lực để tranh giành giường bệnh.
Tháng trước, một người đã tấn công nhân viên y tế bằng dao sau khi người thân của họ tử vong.
Sau ca trực sáng, bác sĩ Aggarwal thường ăn trưa trong bệnh viện. Thế nhưng, vào những ngày này, âm thanh tiếng máy thở, tiếng kêu la của người nhà bệnh nhân quá sức chịu đựng của anh.
Aggarwal phải chuyển sang ăn trưa trong một cửa hàng tiện lợi gần đó.
Sau đó, vị bác sĩ trở lại ca trực trong phòng cấp cứu. Anh ngồi sau bàn làm việc trong khi người nhà của bệnh nhân vây quanh, cầu xin cho người thân của họ được nhập viện.
“Nếu một bệnh nhân bị sốt và tôi biết anh ta bị nhiễm bệnh nhưng chưa cần thở oxy, tôi không thể nhận. Đó là tiêu chuẩn. Nhiều người đang chết trên đường mà không có oxy. Vì vậy, những người chưa cần oxy, ngay cả khi bị ốm, chúng tôi vẫn không thể cho họ nhập viện”.
Ngoài ra, Aggarwal thường xuyên phải đưa ra lựa chọn giữa bệnh nhân lớn tuổi và thiếu niên trẻ tuổi. Trong trường hợp cả hai đều trong tình trạng nguy kịch, cần oxy lưu lượng cao và chỉ có 1 chiếc giường, thì bệnh nhân trẻ sẽ được cứu.
Cuối cùng, sau 27 giờ làm việc, ca của anh đã kết thúc. Anh kiệt sức đi vào phòng nghỉ của bệnh viện. Thế nhưng, vị bác sĩ vẫn còn một cuộc gọi cuối cùng.
Cha của một người bạn nhiễm bệnh, muốn nhờ anh giúp đỡ. Mỗi ngày, anh nhận được rất nhiều cuộc gọi như vậy. Vị bác sĩ 26 tuổi đeo lại khẩu trang và quay vào phòng bệnh.
Theo Zing